- Các chất dị ứng
- Các triệu chứng dị ứng
- Sốc phản vệ
- Những tác nhân gây dị ứng khác
- Các tình trạng rối loạn liên quan đến dị ứng
- Thử nghiệm ăn thử thực phẩm
- Thử nghiệm lẩy da
- Xét nghiệm máu
- Chế độ ăn hạn chế (Hoặc chế độ ăn loại trừ)
- Chẩn đoán và xét nghiệm bệnh dị ứng thực phẩm
- Các xét nghiệm chưa được chứng minh khoa học
- Dị ứng hạt cây
- Dị ứng sữa
- Dị ứng trứng
- Dị ứng lúa mì
- Dị ứng đậu nành
- Dị ứng cá
- Dị ứng với động vật không xương sống có vỏ
- Dụng cụ tiêm tự động epinephrine
- Luật ghi nhãn thực phẩm dị ứng và bảo vệ người tiêu dùng
- Ghi nhãn thực phẩm
- Ngăn ngừa tương tác chéo
- Dị ứng đậu phộng (lạc)
- Phải làm gì khi bạn nghĩ rằng một sản phẩm bị sai nhãn mác (tại Mỹ)
- Những mẹo để tránh dị ứng thực phẩm
- Giải đáp các câu hỏi thường gặp về FALCPA
- Nhãn Kosher ở Mỹ và dị ứng thực phẩm
- Đi ăn tiệm
- Trước khi bạn đi ăn tiệm
- Cách đặt món tại nhà hàng khi bị dị ứng
- Cách chọn món tại nhà hàng khi bị dị ứng
- Hướng dẫn cho người dị ứng thực phẩm khi ăn tại nhà hàng
- Giới thiệu các khóa tập huấn cho nhân viên nhà hàng
- Dị ứng trứng và vaccine cúm
- Mẹo nấu ăn và nướng bánh an toàn cho người dị ứng thực phẩm
- Kiểm soát và điều trị dị ứng
- Mối liên hệ giữa dị ứng thực phẩm và các loại dị ứng khác – phản ứng chéo
- Dị ứng thực phẩm và phản ứng chéo
- Phân biệt sản phẩm “không chứa sữa” và “không phải sữa” dành cho người bị dị ứng sữa
- 10 loại rau thơm và gia vị có nhiều lợi ích cho sức khỏe
- Carbohydrates: chất gây dị ứng thực phẩm
Chế độ ăn hạn chế (hay còn gọi là chế độ ăn loại trừ) là chế độ ăn loại trừ bớt các thực phẩm nghi ngờ gây dị ứng khỏi khẩu phần ăn uống, qua đó hỗ trợ bác sĩ chẩn đoán dị ứng thực phẩm. Phương pháp này kết hợp với các phương pháp xét nghiệm lẩy da hoặc xét nghiệm máu có thể giúp ích trong việc chẩn đoán bệnh dị ứng thực phẩm thông qua lượng kháng thể IgE và cả những bệnh rối loạn có liên quan, ví dụ như các loại dị ứng có liên quan đến đường ruột.
Chế độ ăn uống hạn chế này thường kéo dài khoảng 2 đến 4 tuần. Trong thời gian này, người bệnh sẽ không ăn các loại thực phẩm bị nghi ngờ gây dị ứng trong khi bác sĩ theo dõi triệu chứng của bệnh nhân. Nếu các triệu chứng dị ứng ở người bệnh biến mất thì có khả năng cao một trong số các thực phẩm hạn chế là nguyên nhân gây dị ứng. Khi đó, chúng ta có thể kết thúc giai đoạn thử nghiệm. Trong một vài trường hợp, thử nghiệm xác định nguyên nhân dị ứng này còn kéo dài thêm một bước nữa là cho người bệnh dùng trở lại từ từ các thực phẩm nghi ngờ gây dị ứng. Nếu các triệu chứng trở lại, thì khả năng kết luận người bệnh bị dị ứng với loại thực phẩm này càng cao.
Nếu chế độ ăn hạn chế này chưa có hiệu quả, người bệnh sẽ được đề nghị thử nghiệm phương pháp kích thích qua miệng để xác nhận lại kết quả.
Lưu ý: Chế độ ăn hạn chế chỉ nên được thực hiện dưới sự giám sát của một chuyên gia dị ứng có kinh nghiệm.
Các phương pháp thử nghiệm khác đã được chứng minh khoa học :
Tài liệu tham khảo:
http://www.foodallergy.org/diagnosis-and-testing/food-elimination-diet