Thứ Hai, 25/11/2024
Những vấn đề được quan tâm Kiến thức tổng hợp Những điểm đáng ngờ về Học viện Dinh dưỡng Tổng hợp (Institute for Integrative Nutrition)

Những điểm đáng ngờ về Học viện Dinh dưỡng Tổng hợp (Institute for Integrative Nutrition)

 

Tác giả: Stephen Barrett

Học viện Dinh dưỡng Tổng hợp (Institute for Integrative Nutrition, IIN) có trụ sở chính đặt ở New York, tự giới thiệu là “trường dinh dưỡng lớn nhất thế giới”. Thành lập năm 1992, có số liệu nói số lượng học viện nhập học hàng năm nhiều hơn 1600 người. Chương trình học chính của trường thường là một khóa học bán thời gian nhằm đào tạo học viên thực hành trở thành “nhà tư vấn sức khỏe”. Cho đến tháng 5/2009, các khóa học của trường đòi hỏi cả tham dự trên lớp học và làm bài tập qua mạng. Nhưng sau thời điểm đó, chương trình học chỉ triển khai học từ xa (qua mạng). Tôi không tin tưởng mấy về giá trị của những khóa học này.

Thông tin cơ bản

Nhà sáng lập, chủ tịch và giảng viên chính của IIN là Joshua Rosenthal. Tiểu sử rút gọn của ông ta được mô tả trong cuốn sách “Dinh dưỡng Tổng hợp” của ông như sau:

“Ông là một nhà lãnh đạo được đào tạo đặc biệt, có bằng Thạc sỹ Khoa học Giáo dục, có chuyên ngành về tư vấn. Với hơn 25 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực thực phẩm nguyên (tức là thực phẩm không qua chế biến), đào tạo cá nhân, xây dựng chương trình giảng dạy và tư vấn dinh dưỡng, ông là một nhà chữa bệnh đầy thận trọng và cảm thông với sự nhiệt tình cao trong mọi công việc. Cách tiếp cận đơn giản của ông giúp mọi người dễ dàng đạt tới cấp độ cao hơn về sức khỏe và hạnh phúc.”

Một bài phỏng vấn năm 2002 với tạp chí Satya đã cho biết IIN ban đầu được đặt tên là Gulliver. Và trước khi thành lập IIN, Rosenthal đã điều hành một cửa hàng “thực phẩm tự nhiên” ở Canada.

Năm 2008, khóa học chính của IIN được kéo dài thêm thành 8 tháng, học phí là $8.950, học phí này bao gồm: Những buổi giảng dạy và hướng dẫn vào cuối tuần bởi những nhà thuyết giảng hàng đầu thế giới, một trang web cá nhân, tư vấn sức khỏe một với một, truy cập vào forum Giáo dục online, những buổi học warm up, thẻ kinh doanh, tập san, sách cá nhân, bộ CD-ROM giúp bạn sắp xếp việc luyện tập, sách và tài liệu khác, một chứng chỉ và bữa tiệc cho tất cả học viên giúp loại bỏ phiền não với những thực phẩm hữu cơ lành mạnh.

Tháng 1 năm 2010, tôi có nghe nói rằng khóa học của IIN kéo dài khoảng 10 tháng với học phí cho cấp độ “giới thiệu” khoảng $4.995.

Chương trình của IIN mở cho bất kì ai sẵn sàng đóng học phí. Không yêu cầu người học được có kiến thức dinh dưỡng hoặc được đào tạo bài bản trước khi nhập học. Năm 2008, tôi đã có thể khẳng định rằng, học viên muốn tốt nghiệp chỉ cần tham dự 8 trong số 10 buổi seminar tổ chức vào cuối tuần, hoàn thành 6 buổi thảo luận về tiền sử sức khỏe (những nguyên nhân có thể ảnh hưởng đến sức khỏe), kết nạp thêm 2 khách hàng tham gia vào một chương trình tư vấn sức khỏe 6 tháng, thi đậu 3 bài kiểm tra trắc nghiệm và tham dự tối thiểu 5 buổi thảo luận. Các cố vấn (trong việc giảng dạy) hầu hết đều là các học viên vừa mới tốt nghiệp trước đó, sẽ cho học viên lời khuyên về kinh nghiệm ứng xử với khách hàng, và “định hướng” học viên tham gia chương trình tư vấn sức khỏe 6 tháng. Học viên có thể chia sẻ ý kiến và trải nghiệm trên forum của học viện IIN. Tuy nhiên, forum được giám sát rất chặt, những bình luận chỉ trích thường bị xóa.

Tháp Dinh dưỡng Tổng hợp của Rosenthal phỏng theo Tháp Dinh dưỡng của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ. Tuy nhiên, tháp này bao gồm nhiều nước và một “vòng tròn thức ăn cơ bản” tượng trưng cho “những mối quan hệ lành mạnh, hoặc động thể chất thường xuyên, nghề nghiệp ổn định, luyện tập tinh thần, tất cả những yếu tố này sẽ nuôi dưỡng cơ thể và thỏa mãn cơn đói cho cuộc sống”.

Mỗi một buổi seminar cuối tuần của IIN sẽ có vài người thuyết giảng khách mời. Catalog 2007-2008 của IIN liệt kê 33 người, hầu hết họ đưa ra những ý tưởng khác với bình thường. Bao gồm Andrew Weil, M.D., Deepak Chopra, M.D., và nhà thực dưỡng Michio Kushi. Tháng 1/2010, danh sách này có 24 tên. Colin Campbell, Ph.D. một giáo sư danh dự về dinh dưỡng của Đại học Cornell, cho một buổi giảng dạy trong những năm đầu của học viện, nhưng sau đó giáo sư cảm thấy không tốt về những gì ông ấy đã thấy và yêu cầu các bài giảng của ông phải được xóa bỏ khỏi trang web của IIN. Năm 2012, giáo sư có viết:

“Mặc dù các thính giả cho những bài giảng của tôi luôn luôn được chào đón và mong đợi, tôi nhận thấy rằng mục tiêu sứ mệnh của chương trình là điều tôi không an lòng nhất…Những người thuyết giảng bao gồm cả những người chuyên nghiệp lẫn những người không chuyên nghiệp, một số trong họ có những mâu thuẫn lớn về mối quan tâm và một số thì giả vờ như họ là người lão luyện trong chuyên môn mặc dù họ không phải. Tất nhiên là cộng đồng chúng ta rất cần những thông tin về dinh dưỡng nhưng tôi tin chắc rằng chương trình này có hại hơn là có lợi. Mặc dù học phí của khóa học thì cực kỳ đắt, thật ngạc nhiên là có rất nhiều học viên tham gia, điều này làm tôi rất hứng thú vào chương trình. Dựa vào những thông tin tôi có lúc này, chương trình này sẽ chẳng thể nào nhận được những công nhận chuyên nghiệp trong giảng dạy liên quan đến chế độ ăn uống, dinh dưỡng và sức khỏe. Việc làm cho học viên nghĩ rằng họ được chứng nhận trong những lĩnh vực này là một điều hổ thẹn. Tôi rất đồng cảm với những người có hứng thú và muốn tham gia trong lĩnh vực này, nhưng tham gia vào khóa học này (của INN), theo ý cá nhân tôi, là một sự hoang phí lớn về tiền bạc và thời gian.”

“Giấy chứng nhận”

Học viên tốt nghiệp IIN sẽ nhận một chứng chỉ “cố vấn sức khỏe” và cũng tự động được công nhận bởi Hiệp hội Thực hành Không dùng thuốc của Hoa Kỳ (AADP). Năm 2007, nếu trả thêm $495, học viên cũng có thể nhận thêm “Chứng chỉ về Tư vấn Sức khỏe” và 15,5 CEU (đơn vị học phần) của Trung tâm Phát minh và Vượt bậc trong Giáo dục của Bộ môn Sư phạm của trường Đại học Columbia, trung tâm này trong năm đó đã trở thành partner của IIN. Nhưng cũng ngay sau đó, Columbia đã hủy bỏ tư cách của trung tâm này năm 2008 sau khi nhận được những khiếu nại về chương trình của IIN. Năm 2009, IIN đã làm một chương trình cộng tác tương tự với Purchase College, là một bộ phận của hệ thống Đại học Liên Bang New York (SUNY). Bản thân IIN chưa bao giờ được công nhận bởi một cơ quan chính thức nào trực thuộc Bộ Giáo dục Hoa Kỳ – nghĩa là các khóa học của nó không đáp ứng được những yêu cầu bằng cấp trong các trường cao đẳng và đại học chuẩn có giảng dạy về dinh dưỡng.”

IACET (Hiệp hội Quốc tế về Giáo dục và Huấn luyện Liên tục), là tổ chức đã đưa ra những tiêu chuẩn cho những trường giáo dục liên tục (tức là học liên tục, không gián đoạn), mô tả một đơn vị học phần CEU như sau:

“Một đơn vị học phần được định nghĩa là 10 tiếng tham gia trực tiếp trong một buổi học liên tục có tổ chức dưới sự hướng dẫn có chuyên môn, sự chỉ đạo có thực năng và quản lý bởi người đứng đầu có trách nhiệm.

Mục tiêu cơ bản của CEU là cung cấp những ghi nhận lâu dài về sự hoàn tất việc học của một cá nhân đã hoàn thành một hoặc nhiều hơn những buổi học không tín chỉ quan trọng. Việc cấp đơn vị học phần CEU bởi IACET cũng cung cấp một bằng chứng chất lượng cho thấy bạn đã tham gia khóa học hoặc khóa huấn luyện đầy đủ liên tục bởi vì nó có nghĩa là bạn đã được đánh giá và công nhận theo tiêu chuẩn quốc tế được công nhận.”

Sẽ rất thú vị để biết làm thế nào mà Purchase College đã kết luận rằng chương trình IIN đại diện cho giáo dục “có chất lượng”, nhưng mà tôi không có thời gian để tìm hiểu về vấn đề này.

“Chứng nhận” của AADP không được khoa học công nhận và tất nhiên là cũng không được công nhận về khả năng chuyên môn. Thẻ thành viên AADP, cái mà tự động bao gồm “giấy chứng nhận” kể trên, thì được cấp cho “bất kỳ thầy thuốc nào thực hành theo thuyết không dùng thuốc”. Yêu cầu cơ bản chỉ cần trả $285 và tốt nghiệp từ một trong 65 trường được phê chuẩn bởi AADP, tất cả những trường này đều có cách giảng dạy phi khoa học. Lợi ích của thành viên bao gồm “một giấy chứng nhận thành viên” có kích thước 8 ½’’ x 11’’ rất ấn tượng.

Rất nhiều học viên tốt nghiệp của IIN tự nhận họ trên truyền thông internet là “nhà tư vấn có chứng nhận”, và một số trong đó còn tự nhận là có chứng nhận của trường Đại học Columbia, trường Purchase Collage hoặc SUNY. Không biết bao nhiêu trong số những học viên tốt nghiệp từ IIN có thể kiếm sống theo nghề “tư vấn sức khỏe”. Tôi nghĩ là rất ít.

“Tổng hợp” là gì?

Chương trình học của IIN chú trọng vào thức ăn và sự lựa chọn thức ăn, nhưng chứa đựng rất ít kiến thức khoa học về hóa sinh và sinh lý học – là những kiến thức nền tảng của chế độ dinh dưỡng. Mục tiêu của chương trình là giúp học viên tìm ra chế độ dinh dưỡng và vận động tốt nhất cho họ, và sau đó tư vấn y chang như vậy cho khách hàng. Catalog của IIN giới thiệu rằng học viện giảng dạy hơn 100 thuyết dinh dưỡng và họ đã “phân tích tất cả các ưu khuyết điểm của những thuyết dinh dưỡng này”. Trong quyển sách của mình, Rosenthal đề cập tới các phương pháp như sau:

  • Ayurveda, dựa trên nguyên tắc lựa chọn thức ăn tùy theo thể trạng và mùa trong năm.
  • Dinh dưỡng dựa theo nhóm máu.
  • Thuyết ngũ hành kim – mộc – thủy – hỏa – thổ.
  • Thuyết thực dưỡng, chọn thức ăn theo nguyên tắc “cân bằng âm dương”.

Các thuyết này không những có mâu thuẫn với khoa học, mà còn mâu thuẫn lẫn nhau. Nhưng dường như chủ tịch IIN không quan tâm điều này bởi ông cho rằng “tất cả các chương trình dinh dưỡng đều có chứa những điểm đúng”. Để nhấn mạnh quá trình “tích hợp”, cuốn sách của ông đã đưa ra nhiều sự kiện, ý kiến hỗn độn, những công bố, lời khuyên thực hành sai lệch và vô nghĩa. Một vài ý vô nghĩa có thể thấy như sau:

  • Ayurveda làm người ta hiểu rằng thấu hiểu loại thể trạng của mình là điều quan trọng, nhưng nó lại không dạy làm thế nào để thấu hiểu. Ở Ấn Độ, các thầy thuốc Ayurveda thường nhìn vào… tính khí của người bệnh để chẩn đoán.
  • Nếu bạn toàn ăn thức ăn “thổ”, nó sẽ giúp tăng cường thức ăn “mộc” vì “thổ” sinh “mộc”.
  • “Tôi thấy một chân lý rất quan trọng trong chuyện nhóm máu… Người có nhóm máu O thường gặp khó khăn trong trao đổi chất và phân giải bột mỳ”
  • “Uống nhiều nước làm tăng tính âm”

Phương pháp tích hợp 12 bước của Rosenthal về chế độ ăn uống khuyến khích uống nhiều nước, ăn nhiều hạt và rau củ, ăn ít thịt và các sản phẩm từ sữa. Ông ta khuyên nên thực hành mỗi lần một bước, quan sát hiệu ứng của nó, rồi giữ lại những gì làm bạn thấy thoải mái nhất.

Tôi nghi ngờ cách tiếp cận này. Cách mỗi người cảm nhận có thể thay đổi đáng kể từ ngày này sang ngày khác, và bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố phi ẩm thực khác (không phải do ăn uống mà do yếu tố khác như thời tiết chẳng hạn). Với quá nhiều biến số như vậy, việc cách ly ảnh hưởng của chế độ ăn uống (khỏi các tác nhân khác để đánh giá tác động lên cơ thể) là điều rất khó, nếu không muốn nói là không thể.

Tóm tắt trên đây dựa trên phân tích của tôi về các ấn phẩm được xuất bản của IIN từ 2008 đến 2011. Tôi chưa đọc những ấn phẩm gần đây, nhưng tôi không nghĩ là có sự thay đổi quan trọng nào cho đến bây giờ.

Những sự cố pháp lý

Năm 2013, 3 người phụ nữ đã đệ đơn khiếu nại tập thể tố cáo Rosenthal và INN về việc phân biệt đối xử với nhân viên nữ, và trù dập những nhân viên có ý kiến phản biện. Chi tiết cáo buộc như sau:

  • Theo hướng dẫn của Rosenthal, công ty (IIN) sẽ cân nhắc tình trạng thai sản của các nhân viên nữ khi đánh giá hiệu quả làm việc của họ.
  • Năm 2012, bộ phận nhân sự công ty đã làm theo lệnh của Rosenthal, thu thập thông tin và vẽ ra biểu đồ dự đoán khi nào nhân viên nữ có thai.
  • Công ty sẽ sa thải hoặc giáng chức những nhân viên nghỉ thai sản.

Lời kết

IIN đã làm tràn ngập thị trường bằng những học viên đã tốt nghiệp. Những người này quảng cáo bản thân họ là những “chuyên gia tư vấn sức khỏe được chứng nhận” (board-certified health counselors). Họ được đào tạo hoàn toàn không dựa trên khoa học dinh dưỡng – không như các chương trình học được chứng nhận bởi Ủy ban Chứng thực về Giáo dục Chế độ Ăn Uống (Commission on Accreditation for Dietetics Education). Chương trình này kéo dài từ 4-7 năm và bao gồm các khóa học về khoa học cơ bản, chế độ ăn uống và thường xuyên làm việc gần gũi với nhiều khách hàng. IIN hầu như không có chương trình nào dạy những cái này. Nó dạy học viên cách dùng kinh nghiệm bản thân để tạo cảm hứng cho người khác.

Cá nhân tôi sẽ không thể tin tưởng người nào vốn thiếu hụt sự đào tạo khoa học lại đi xây dựng chế độ dinh dưỡng dựa trên nhu cầu ăn uống, hay bất cứ ai tin tưởng sự giảng dạy của IIN để tư vấn cho bệnh nhân. Tôi cũng không tin là sau khi đi “tư vấn” cho một vài khách hàng là học viên đã đủ kinh nghiệm để đưa ra những lời khuyên có giá trị, học viên cũng chưa thể hiểu hết những hạn chế kiến thức của họ. Cách tiếp cận của Rosenthal có thể giúp vài người có thêm cảm hứng để cải thiện chế độ ăn uống bằng cách thay đổi cách ăn uống gần hơn với “Những chỉ dẫn về Chế độ Dinh dưỡng cho người Mỹ” của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ. Tuy nhiên, đồng thời họ có thể cũng sẽ tiếp thu cả những khái niệm sai lệch về ăn uống, sức khỏe và bệnh tật. Rồi những kiến thức sai lệch ấy sẽ gây ra những tác hại không đo lường được.

Tài liệu tham khảo

http://www.credentialwatch.org/reports/iin.shtml